Túc Khê nghĩ như vậy, cũng không tiếc ngân lượng của tên nhóc nữa. Chỉ là kế tiếp nàng định cẩn thận hơn chút, không thể lại biểu hiện ra sự yêu thích của mình đối với bất kì vật nào đó.
Tuy các loại hình cắt giấy, ngựa gỗ nhỏ hai bên đường đều vô cùng tinh xảo, khiến người ta rất muốn mua, nhưng vì túi tiền của nhóc con, nàng phải tiết kiệm thôi.
Nhưng Lục Hoán hơi rũ đôi mi đen xuống, nhìn mười hai hộp son trong tay mình, trong lòng có vui vẻ, rồi cũng pha thêm vài cảm xúc khác.
Người bên cạnh mình thích mấy thứ này như vậy, nếu nàng có thể dùng, nhất định sẽ càng vui vẻ hơn.
Nhưng nàng không có thân thể, cũng không bị người khác thấy được, chỉ có thể du đãng suốt ngày như vậy, lại không thể mở miệng nói chuyện...
Tuy ở bên cạnh mình, thế nhưng ngay cả tên họ, trước kia sống ở đâu cũng không thể tự nói cho mình biết, như vậy không phải là cô đơn sao?
Mình không nhìn thấy nàng, nếu có con ma khác bắt nạt nàng, mình cũng - cũng không làm được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play