Tiếp đó, những cái bọt khí đó từng cái từng cái lần lượt từ từ biến mất, chỉ để lại bốn chữ cuối cùng, giống như những hơi nước chậm rãi biến mất trên màn hình, nhưng lại khiến Túc Khê hít thở không thông.
Người thiếu niên nhỏ bé lẻ loi ngồi trên bậc cửa trước cửa phòng, chỉ có bóng dáng được ánh nến vàng chiếu trên mặt đất ở lại với hắn, cũng là một mảng nho nhỏ hắt xuống dưới chân.
Hắn cũng không nói gì, những bọt khí kia chỉ là suy nghĩ trong lòng hắn.
Mặt hắn không chút biểu cảm ngẩng đầu nhìn lên chiếc đèn con thỏ, không biết đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong lòng hắn đang nói -
Ta cô đơn quá.
Túc Khê nhìn cậu nhóc, quên cả hô hấp, sau đó, trong mắt nàng dần dần dâng lên chút cảm giác chua xót.
Trước đây nàng chưa bao giờ nghĩ tới, khi mình không online thì cậu nhóc đang làm gì. Nàng tưởng rằng, có thể là đang bận việc cày cấy, cũng có thể là đang bận lên kế hoạch cho chuyện khác. Nhưng nàng chỉ không nghĩ đến vấn đề này - Cậu nhóc lại bởi vì mình không online mà cảm thấy mình không cần hắn nữa? Khi mình không online, cậu nhóc sẽ nhớ mình, sẽ cảm thấy thật cô đơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play