Túc Khê muốn làm chút gì đó cho hắn. Trước tiên bôi một chút thuốc lên cổ hắn, sau đó để lại bức vẽ "chịu đòn nhận tội", nói lời xin lỗi - chỉ là không biết chỗ cậu nhóc có biết điển cố này hay không? Hoặc là đổi một vài đồ vật nho nhỏ ở trong cửa hàng khiến cậu nhóc vui vẻ một chút. Nhưng đúng lúc nàng đang ngồi ở trên giường, vừa muốn mở phần cửa hàng thì cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra.
Bà Túc hỏi: "Khê Khê, sao còn chưa học bài nữa?"
Túc Khê sợ đến nỗi điện thoại rơi xuống đất, vội vàng luống cuống nhặt lên, nhưng vừa nhặt được lên đã bị bà Túc chặn tay cướp lấy, bà Túc nói: "Ở bệnh viện ngày ngày chơi game thì cũng thôi đi, dù sao cũng coi như nhân bệnh nghỉ ngơi, nhưng bây giờ đã quay trở lại đi học rồi, đừng có ngày nào cũng chơi nữa. Vả lại, ngày mai con còn có bài thi, đã ôn tập xong rồi sao?"
Túc Khê thò tay ra giành lại điện thoại, nhưng bà Túc ngay lập tức giơ điện thoại lên, nghiêm khắc nói: "Con còn muốn cướp điện thoại à, mẹ thấy con đúng là mê muội chơi game rồi!"
Mặt Túc Khê oan ức nhăn nhó: "Mẹ, mười phút thôi, cho con dùng điện thoại thêm mười phút nữa thôi."
"Thi xong đi rồi nói tiếp." Bà Túc cầm điện thoại của nàng đi ra ngoài nói tiếp: "Thi không lọt vào top 3 của lớp... Thôi bỏ đi, mấy hôm nay con bỏ lỡ không ít bài học, vậy thì không lọt được top 10, tịch thu điện thoại vĩnh viễn."
Túc Khê hoảng hốt: "Mẹ -!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play