Sau khi An Hà rời đi, đổ máu vẫn tiếp tục, bầu trời xanh lam trong suốt của Tinh Linh tộc cũng bị máu tươi nhuộm đỏ thẫm.
Tiểu Thải ngồi trên cành cây, cảm nhận được mặt đất đang rung chuyển, là cây Sinh Mệnh run rẩy kéo theo mặt đất.
Lá cây Sinh Mệnh lìa khỏi cành khô, bay lả tả rải khắp đất đai Tinh Linh tộc, giống như muốn chôn vùi tất cả những gì dơ bẩn.
Tiểu Thải nghe thấy tiếng kêu gọi của Tinh Linh tộc: "Cây Sinh Mệnh thần thánh, xin ngài nguôi giận." "Đều là lỗi của chúng con, chúng con không nên mềm lòng với loại hỗn huyết tà ác đó, để hắn trưởng thành thành mối họa của Tinh Linh tộc thậm chí toàn bộ tinh hệ." "Từ hôm nay trở đi, Thân vương Huyết tộc chính là tử địch của tinh linh! Chúng ta chắc chắn sẽ dùng mạng của hắn để tế điện những đồng bào chết không nhắm mắt." "Giết chết Thân vương Huyết tộc! Giết hắn!"
Tinh Linh tộc từ trước đến nay không tranh với đời, lần đầu tiên đối với một đối tượng sinh ra sát ý đậm đặc như vậy.
Tiểu tinh linh được tự nhiên nuôi dưỡng mà sinh ra, tự nhiên là cha mẹ của họ, họ cũng là một phần của tự nhiên. Sau khi phát hiện nội tâm An Hà dường như vẫn chưa thay đổi, ý nghĩ dao động của Tiểu Thải và thảm trạng của Tinh Linh tộc đan xen vào nhau, hình thành một nghi vấn lớn. Nàng bức thiết muốn biết suy nghĩ của An Hà, hy vọng thiên nhiên có thể cho nàng gợi ý. Có lẽ là tâm trạng của Tiểu Thải quá mức mãnh liệt, nàng có một khoảnh khắc sinh ra cảm giác kỳ diệu, phảng phất như tương liên với tự nhiên, mỗi cành cây ngọn cỏ đều là đôi mắt của nàng, mỗi tấc đất bùn đều là tai của nàng.
Ở lãnh địa Tinh Linh tộc, hơi thở tự nhiên nồng đậm nhất đương nhiên thuộc về cây Sinh Mệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT