"Có lý." Tống Hạo suy nghĩ, Huyết tộc nhất thời hẳn là không thể ngờ tới, bọn họ sẽ chạy đến đại bản doanh của Huyết tộc.
Tống Hạo và Kim Văn Khải đều mồ hôi đầm đìa, chỉ mặc áo ba lỗ và quần đùi đơn giản, cơ bắp nổi lên màu đỏ của sự mệt mỏi quá độ. Thân thể nguyên bản của họ lăn lộn ở khu ổ chuột, vóc dáng đương nhiên là có cơ bắp, so với thân thể thiếu rèn luyện, vai chúi lưng còng còn hơi cận thị trước khi họ xuyên không thì tốt hơn nhiều, nếu không phải vì nguyên nhân này, họ cũng không thể dìu nhau đi ra khỏi khu ổ chuột ăn thịt người đó.
Lộ tuyến An Hà dẫn họ thoát đi rất đơn giản, họ đầu tiên là rời khỏi thành Hỗn Loạn, trở lại thành phố mà An Hà từng đăng ký hiệp hội mạo hiểm, ở bến cảng nơi đó đáp phi thuyền, đi đến vương tinh của Huyết tộc.
Hành khách trên phi thuyền đa số đều thảo luận về chuyện của An Hà, lần đầu làm người đào vong, Tống Hạo và Kim Văn Khải ban đầu có chút chột dạ, lo sợ bất an, kết quả dọc đường đi thuận lợi đến kinh người, họ cứ thế nghênh ngang ngồi trên ghế, không có bất kỳ hành khách hay nhân viên thừa nào phát hiện dị thường. Ánh mắt họ nhìn về phía An Hà mang theo sự sùng bái sâu sắc, những người khác suy đoán họ vội vàng tránh né Huyết tộc và Ma tộc, khả năng rất vất vả, ai có thể nghĩ đến họ lại nhẹ nhàng như đi du lịch?
Tống Hạo và Kim Văn Khải muộn màng nhận ra một cách mơ hồ, có phải họ đã ôm được đùi vàng rồi không?
Còn về Lâm Khai Vũ, tính là cái đùi chó má gì.
Nhớ tới dáng vẻ Lâm Khai Vũ tự cho rằng thân phận khác biệt với họ, cố tình giả bộ làm đại nhân vật, Tống Hạo và Kim Văn Khải liền muốn buồn nôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT