Nói ra cũng thật nực cười, Trần Sóc là một cảnh sát đại diện cho chính nghĩa, thế mà trong suốt những năm qua, vì nỗi bất an trong lòng, anh vẫn sống đơn độc, không bạn bè, không người yêu, thậm chí còn từ chối việc có cộng sự.
Đồng nghiệp nói anh là một con sói cô độc kiêu ngạo, không cần ai kéo chân mình lại. Anh không bao giờ tham gia tiệc tùng, cũng chẳng tham gia hoạt động tập thể nào. Chính vì không hòa đồng, dần dần anh trở thành kẻ bị xa lánh trong tập thể.
Trần Sóc hiểu, sự biến mất của Trần Yên không có nghĩa là mọi chuyện đã kết thúc. Chừng nào chưa tìm thấy cô ta, anh sẽ mãi sống trong nỗi sợ hãi.
Nếu muốn sống như một người bình thường, anh nhất định phải tìm được Trần Yên. Nếu Trần Yên còn sống, anh phải thấy người; nếu Trần Yên đã chết, anh phải thấy xác.
Nếu không, tất cả sẽ chẳng bao giờ chấm dứt.
Trần Sóc trầm mặc hồi lâu, nói: “Tôi đã điều tra được một vụ án cũ cách đây hai mươi năm, liên quan đến một bác sĩ họ Tống bị sát hại. Ông ta lừa phụ nữ sinh con cho mình, âm mưu dùng nội tạng của đứa trẻ có cùng huyết thống với mình để thay thế cho cơ quan đang suy yếu của bản thân.”
Trần Sóc ngừng một chút rồi nói tiếp: “Khi đó ông ta cũng sống ở khu dân cư Vũ Hoa, lại là hàng xóm của cô ta. Những người xử lý vụ án năm đó đã đào được bốn bộ hài cốt trẻ con trong vườn nhà cô ta. Tôi chưa từng nghĩ rằng việc tôi rời đi lại khiến cô ta phát điên đến mức như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play