Dẫn hắn vào phủ thành đâu phải chuyện đùa, Triệu Bắc Xuyên không dám tùy tiện đồng ý. “Chuyện này ta không tự quyết được, phải thương lượng với Lục Dao.”
“Ngươi là đương gia mà, chỉ cần ngươi nói một câu, hắn dám không nghe sao?”
Triệu Bắc Xuyên bật cười: “Đại bá, ngài nhìn ta lớn lên, cũng biết nếu không có Lục Dao, ta làm gì có bản lĩnh như bây giờ? Chẳng phải vẫn giống trước, ở trong đất bào thực mà sống qua ngày.”
Triệu Quang nghe vậy trong lòng có chút không thoải mái, miệng lẩm bẩm: “Haiz, ngươi bây giờ thì giỏi rồi, đâu còn là thằng bé năm xưa đến cơm cũng không đủ ăn nữa.”
Năm đó khi Triệu phụ mới qua đời, Triệu đại bá và bá mẫu đã giúp đỡ không ít, Triệu Bắc Xuyên luôn ghi nhớ tấm lòng ấy. Nhưng chuyện lần này, đúng là hắn không thể tự mình quyết định được.
Trong lúc hai người trò chuyện, bên vách Điền nhị tẩu bước ra đổ nước, thoáng nhìn thấy chiếc xe ngựa to và bóng dáng Triệu Bắc Xuyên bên cạnh, liền sửng sốt: “Đại Xuyên?”
“Vâng, nhị tẩu tử.”
“Ôi trời đất ơi, mấy người lúc nào trở về vậy!”
Nàng buông thùng gỗ, bước nhanh tới gần: “Lục Dao với bọn nhỏ cũng về rồi chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play