Sáng sớm hôm sau, Lục Dao cùng Triệu Bắc Xuyên mang theo đậu hũ đến quán ăn như thường lệ. Không thấy Từ Bân tại quán, hai người lại ghé trạm dịch hỏi thăm, nhưng cũng không gặp. Hỏi qua tiểu nhị mới biết nhà Từ Bân ở Đông Trường Nhai, cả hai liền không chần chừ, trực tiếp tới cửa bái phỏng.
Tối qua, hai người bàn bạc đến tận nửa đêm, cân nhắc đi cân nhắc lại cũng chỉ có Từ Bân là người có thể giúp đỡ. Hắn mở trạm dịch và quán ăn, quen biết rộng, lại có uy tín trong trấn — người có chút danh tiếng ở Thu Thủy Trấn đều từng ăn cơm ở nhà hắn.
Lục Dao vốn định hỏi thăm về “Tứ gia” mà đám côn đồ nhắc đến — rốt cuộc là nhân vật thế nào, quyền thế ra sao, và nếu hắn đem phương thuốc làm đậu hũ dâng lên, có thể hay không bảo toàn được cửa hàng?
Cả hai vội vã thuê xe la đến Từ gia. Đến nơi, Lục Dao xuống xe, gõ cửa. Chẳng mấy chốc đã có gã sai vặt ra dẫn bọn họ vào. Từ gia là nhà hai dãy sân, gạch xanh ngói đen, trang nghiêm sạch sẽ, khí thế bất phàm. Nhìn sơ cũng biết là nhà có của, trong trấn khó có mấy hộ sánh kịp.
Theo chân gã sai vặt đến chính sảnh, chẳng mấy chốc Từ Bân đã ra tiếp: "Hai vị hôm nay sao lại rảnh rỗi tới tận nhà ta?"
Lục Dao cười khổ: "Không có việc thì chẳng ai vào điện Tam Bảo, lần này đến là có việc cầu xin."
Chưa cần nói, Từ Bân đã đoán ra đôi phần: "Vì chuyện đậu hũ phô phải không?"
Triệu Bắc Xuyên đáp: "Hôm qua ngài mới vừa nhắc có người để mắt đến chúng ta, buổi chiều liền thật sự có chuyện xảy ra. Mấy tên lưu manh tìm tới cửa, vu oan là ăn đậu hũ của chúng ta rồi sinh bệnh, mở miệng đòi bồi thường trăm lượng bạc."
Từ Bân nhíu mày: "Các ngươi có đưa bạc?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play