Thời gian thoáng cái đã đến mùng ba Tết, chỉ còn mấy ngày nữa là khai trương. Lục Dao tìm thợ mộc đặt làm hai cái mặt bàn bằng gỗ cùng bốn khuôn ép đậu hũ, cả công lẫn vật liệu tổng cộng chỉ tốn 350 văn. Cửa hàng nhỏ không cần quá lòe loẹt, chỉ cần gọn gàng sạch sẽ là có thể bắt đầu buôn bán.
Nói đến thợ mộc này, vẫn là do Liễu cữu gia bên cạnh giới thiệu. Từ hôm Lục Quảng Sinh cùng ông trò chuyện, rồi sau đó Lục Dao lại tặng thêm một vò rượu, lão gia tử liền thay đổi thái độ hẳn.
Không chỉ cho mượn hai cái giỏ rau do chính tay mình đan, mà còn dặn Lục Dao có việc gì cần giúp cứ việc nói, đều là người nhà, không cần khách sáo. Lục Dao nhân dịp muốn đặt mặt bàn, liền hỏi thử xem ông có quen thợ mộc nào không. Liễu lão gia tử lập tức dẫn cậu đi giới thiệu một người thợ trong vùng. Có người quen dẫn dắt, tiền công còn bớt được mấy chục văn. Đúng thật là “bà con xa không bằng láng giềng gần”.
Làm xong mặt bàn, Triệu Bắc Xuyên vác đến cửa hàng. Mặt bàn làm rất lớn, Lục Dao tính toán sau này ngoài đậu hũ còn có thể bán thêm vài món như tàu hũ ky, đậu phụ khô, nếu có điều kiện thì thêm cả tào phớ, sữa đậu nành bán buổi sáng. Người ghé mua ăn sáng có thể tiện tay mua thêm một miếng đậu hũ mang về.
Chờ đến lúc thời tiết nóng hơn, đậu hũ bán chậm có thể đem chế thành đậu phụ khô. Cách làm cũng không quá phức tạp — cắt đậu hũ thành miếng, rắc muối lên hấp chín, rồi dùng vật nặng ép lại là xong. Đậu phụ khô đem xào hay trộn rau đều rất ngon.
Cuối cùng là treo bảng hiệu cửa tiệm. Lục Dao nhìn mấy nhà khác rồi tự mình làm lấy một cái. Nền vải trắng, chữ đen to rõ: “Đậu hũ Lục gia”. Chung quanh còn trang trí một viền tam giác màu đỏ, trông có khí thế ra trò.
Triệu Bắc Xuyên vừa nhìn thấy bảng hiệu thì chợt nhận ra một chuyện: “Lục Dao, ngươi biết đọc chữ?”
“Ừ, ta...” Lục Dao sững lại. Nếu nói là học cùng Hứa Đăng Khoa, có khi lại khiến người ta nghĩ không hay? Nhưng trừ lý do đó ra, cậu cũng chẳng nghĩ ra cách nào hợp lý để giải thích vì sao một nông gia ca nhi như mình lại biết chữ.
Triệu Bắc Xuyên thấy cậu không nói tiếp thì cũng không gặng hỏi thêm. Chỉ giơ tay khẽ vén tóc mai của cậu, cười nói: “Phu lang nhà ta thật giỏi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play