Lục Dao trước đây vẫn nghe nói Bắc Xuyên rất giống cữu cữu, nhưng không ngờ lại giống đến thế! Cùng chiều cao và nét mặt, quả thực giống như đúc từ một khuôn ra, điểm khác biệt duy nhất có lẽ là tuổi tác, Lục Dao nhìn cữu cữu gần như có thể thấy được Triệu Bắc Xuyên ba mươi năm sau sẽ trông như thế nào.
Kiều Thịnh và Lý thị cũng đang đánh giá Lục Dao, vị phu lang này trông tuổi còn trẻ, dung mạo rất tuấn tú, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa, khiến người ta vừa gặp đã thấy quen.
“Đây là Lục Dao phải không.”
“Vâng, cữu cữu và cữu mẫu, hai người vất vả rồi, mau vào nhà!”
Triệu Bắc Xuyên kéo hai người vào nhà chính ngồi xuống, Lục Dao thì bảo hạ nhân đi bế đứa bé lại đây. Không lâu sau Tiểu Toàn Bảo được bế đến, vẫn chưa tỉnh ngủ, hai bàn tay nhỏ xíu nắm lại đưa lên đỉnh đầu ngủ say sưa.
Vừa nhìn thấy đứa bé, Kiều Thịnh và Lý thị liền không ngồi yên được, vội vàng xúm lại xem. “Đứa bé này trông thật khôi ngô, là tiểu tử hay ca nhi?” Lý thị nhỏ giọng hỏi.
“Là một ca nhi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT