Bên kia Bình Châu đã qua năm mới trong không khí vô cùng náo nhiệt, còn ở Thượng Kinh bên này lại lặng lẽ, hiu quạnh hơn nhiều. Tối ba mươi, chỉ có ba người là Lục Dao, Triệu Bắc Xuyên và đệ đệ Triệu Bắc Đẩu cùng nhau ăn bữa cơm tất niên. Họ làm sáu món ăn, thêm mấy mâm há cảo.
Vì nhớ đến người thân ở Bình Châu, ai nấy đều không vui vẻ mấy. Triệu Bắc Xuyên phá lệ, rót cho đệ đệ ít rượu. Lục Dao đang mang thai nên không dám uống, chỉ ăn một bát há cảo là no.
Ăn xong, ba người ngồi trong phòng nhỏ sưởi ấm bên lò than, cắn hạt dưa chờ giao thừa. Lục Dao nhắc đến Lâm Tử Kiện: “Bệnh thương hàn của hắn đỡ chưa?”
“Chưa đâu, hôm qua ta ghé qua, thấy còn đang ho, sợ lây nên ta cũng không dám vào gặp.”
“Ai, tự dưng lại gặp tai bay vạ gió. May mà hôm đó ngươi không uống rượu.”
Triệu Bắc Xuyên nói: “Tên tiểu tử họ Lư đó sao mà tâm địa ác độc đến thế. Hại người ta rồi nghĩ có thể nhờ vậy mà đậu Trạng Nguyên? Bản thân có bao nhiêu năng lực chẳng lẽ không tự biết?”
“Có lẽ là hiểu lầm thôi…”
Lục Dao thở dài: “Cũng không biết việc ngươi sớm vào sĩ đồ như vậy có phải là chuyện tốt hay không.” Bắc Đẩu năm nay mới mười lăm, ở hiện đại tuổi đó vẫn còn là học sinh cấp hai, cấp ba. Ở cổ đại dù đã đến tuổi thành thân, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ non nớt.
Tuổi còn quá trẻ chưa chắc đã là điều hay. Bởi vì lòng người vẫn còn trong sáng, một khi gặp cú sốc lớn, rất dễ gục ngã giữa đường đời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play