“Nghịch tử, đứng lại cho ta!”
Lâm Tử Kiện lập tức dừng bước, quay đầu nhìn phụ thân đang đuổi theo. Ánh mắt hắn lạnh như băng. Ánh mắt ấy khiến Lâm phụ giật mình, tim đập dồn dập. Ông gằn giọng: “Ngươi nhìn ta bằng ánh mắt gì vậy? Ai cho phép ngươi tự ý rời đi?”
“Con đã bàn bạc với tổ phụ, mẫu thân cũng đã đồng ý.”
“Nhưng ta không đồng ý!”
Lâm phu nhân cười nhạt, thầm nghĩ: "Ngươi thì tính là gì? Đồng ý hay không, nhi tử cũng chẳng thèm để tâm."
Lâm phụ bước nhanh tới, nắm lấy vai con trai, nói đầy lo lắng: “Tử Kiện, con đường làm quan không phải chuyện đùa. Ngươi không vào nội viện tạm giữ chức, sau này làm sao trở lại kinh nhận chức? Ngươi tưởng làm quan ở địa phương là dễ chắc? Một bước sai, hỏng cả tiền đồ!”
Lâm Tử Kiện lạnh lùng đáp: “Không cần phụ thân bận tâm. Nếu người thấy không ổn, vậy sau này hãy bồi dưỡng con trai của Trương thị thành đại thần nội các, cũng thế cả thôi.”
“Ngươi! Ta biết ngươi hận ta, nhưng Trương thị chẳng qua chỉ là một thiếp thất. Nếu ngươi thật sự không chịu được, cùng lắm thì đem nàng bán đi. Nhưng ngươi không thể đem tiền đồ và chí hướng của bản thân ra trả thù!”
Lâm phu nhân nghe những lời tuyệt tình ấy, cả người run rẩy. Bà như không còn nhận ra người đàn ông trước mặt nữa. Nhớ lại quãng thời gian hai người gặp gỡ, thấu hiểu nhau, thành thân rồi sinh con, luôn cùng nhau vượt qua hoạn nạn, tôn trọng nhau như khách... vậy mà giờ đây, gia đình không còn ra dáng gia đình, phụ thân chẳng còn ra dáng phụ thân. Nàng không hiểu vì sao mình lại có thể gả cho một kẻ mặt người dạ thú như vậy. Mới một khắc trước còn ôm lấy Trương thị định đánh nàng, ngay sau đó đã có thể lạnh lùng nói ra câu “bán nàng đi” nhẹ bẫng như không. Tàn nhẫn đến mức khiến người ta lạnh lòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play