Chớp mắt đã đến trung tuần tháng Mười, xe ngựa của Triệu Bắc Đẩu cuối cùng cũng tới được Thượng Kinh. Đây là lần đầu hắn đến kinh thành. Từ trước tới giờ, chỉ từng nghe qua trong thơ văn, những câu như:
“Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ,
Canh xuy lạc, tinh như vũ.
Bảo mã điêu xa hương mãn lộ.”
Giờ phút này tự mình đặt chân tới, hắn không khỏi cảm thán: Cổ nhân quả nhiên không gạt ta!
Là cử tử, hắn có quan phủ cấp công văn, được trực tiếp kiểm tra, vì vậy chỉ cần kiểm tra hành lý trên xe là có thể thuận lợi vào thành. Từ cửa Đông tiến vào, trước mắt là con đường lớn rộng thênh thang, thẳng tắp như nối đến tận chân trời. Trên đường, xe ngựa đủ màu sắc qua lại tấp nập; hai bên đường là dãy phố cửa hàng muôn màu rực rỡ. Người đi lại ai ai cũng vận lụa là gấm vóc, vải vóc tinh xảo, gần như không thấy bóng dáng ai mặc vải thô cát đay. Cảnh tượng phồn hoa thịnh vượng khiến người ta hoa cả mắt.
Lục Giáp và Lục Bính cũng không khỏi kinh ngạc. Bọn họ tự nhận ở Bình Châu đã gặp không ít quý nhân, nhưng khi thật sự đặt chân đến kinh thành, mới cảm thấy bản thân chẳng khác nào nhà quê lên tỉnh, cái gì cũng thấy mới lạ.
“Tam công tử, chúng ta đi trước chứ?”
“Tìm khách điếm mà nghỉ chân đã.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT