Năm nay mùa hè phương Bắc oi bức kéo dài, lại thiếu mưa, khiến đất đai khô hạn, nhiều đồng cỏ khô cháy, mùa màng thất bát. Điều này gây ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng đến các bộ tộc du mục như Khiết Đan – vốn sống nhờ chăn thả và săn bắn. Không có cỏ thì không nuôi nổi gia súc, không đủ ăn thì lại nghĩ đến chuyện nam hạ cướp bóc. Đây là lối suy nghĩ đã ăn sâu thành bản năng của các dân tộc du mục từ ngàn đời nay.
Không ngờ lời nói thoáng qua trước đây của Lục Dao lại thành thật – một lời thành sấm. Dường như đã sớm nhận ra manh nha biến động, Trấn Bắc Vương đã kịp thời điều động đại quân trấn giữ biên giới. Nhưng dù vậy, vẫn không tránh được bị khiếp sợ bởi thế tiến công như vũ bão của quân địch.
Khiết Đan Vương đích thân dẫn mười vạn đại quân áp sát biên giới Doanh Châu. Tuy con số này có phần phóng đại – thật ra chỉ khoảng sáu, bảy vạn – nhưng toàn bộ đều là kỵ binh tinh nhuệ, sức chiến đấu cực kỳ đáng gờm. Trấn Bắc Vương cũng không dám khinh suất.
Ông lập tức phái người hồi kinh báo tin. Trận chiến này không chỉ là một cuộc phòng thủ đơn thuần, mà còn là cơ hội ngàn năm có một để trấn áp Khiết Đan. Trước đây đều là xung đột lẻ tẻ, nếu lần này đánh thắng, có thể khiến biên cương phía bắc yên ổn ít nhất mười năm.
Tin chiến sự dần dần truyền về, ngày càng nhiều thương nhân và quý tộc từ Doanh Châu lũ lượt rời thành, đổ về Bình Châu. Bình Châu mấy ngày nay người đông nghịt, trạm dịch chật kín, đến cả tửu lầu cũng thường nghe thấy giọng nói mang khẩu âm vùng Doanh Châu.
Mỗi lần gặp người như vậy, Lục Dao đều tranh thủ hỏi thăm chiến sự:
“Ta biết gì đâu, nghe có biến là chạy liền.”
“Vậy các ngươi có tận mắt thấy quân Khiết Đan không?”
“Ui chao, nếu thấy rồi thì còn sống đâu mà chạy? Thành bọn ta ở Doanh Châu, quân Khiết Đan đóng cách vài trăm dặm thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT