“Mua trứng vịt muối ư?” Hạ Thanh Đào có chút bất ngờ.
“Đúng vậy.” Diệu Sinh cười có phần ngượng ngùng, “Ta biết nhà ngươi không phải làm để bán, chỉ là trong nhà thật chẳng còn gì ăn, ngay cả thịt cũng mua không nổi. Nghe tỷ Hà Hoa của ngươi nói trứng vịt muối nhà các ngươi ngon, ta mới đánh liều tới hỏi thử một chút.”
Lúc này, ngoài rau dại ra thì rau xanh còn chưa lên, nhiều nhà đến cơm cũng chẳng đủ ăn, càng khỏi nói đến thịt. Nay đầu xuân, thịt heo vừa hiếm lại đắt, giá đã lên tới bốn mươi lăm văn một cân, mà một cân thịt thì chẳng được bao nhiêu. Mua vài quả trứng vịt muối cải thiện bữa ăn, đương nhiên là lựa chọn không tệ.
Nhà A Căn cũng có không ít ruộng, nhưng người A Căn thì thật thà, Diệu Sinh cũng chịu khó. Khổ nỗi tẩu tử của hắn luôn bắt nạt hắn, hai người kiên quyết muốn phân gia, cha mẹ thiên vị, lúc chia nhà chỉ cho họ năm mẫu ruộng với ít đất đồi. Một nhà ba miệng ăn quanh năm túng thiếu, ngay cả hai đứa nhỏ cũng xanh xao vàng vọt.
Hạ Thanh Đào nghĩ một chút, trước kia muối hai mươi mốt quả trứng, ăn mất hai, biếu ba, còn lại mười sáu quả, thật ra nếu bán thì cũng không sao. Nhất là nhà Diệu Sinh như vậy, trong lòng y cũng có vài phần cảm thông.
Liền nói: “Bán thì được, chỉ là Diệu Sinh, nhà ta cũng chẳng còn bao nhiêu, chỉ còn mười sáu quả, nhiều nhất cũng chỉ bán cho ngươi sáu quả, ngươi muốn mấy quả?”
Diệu Sinh vừa nghe, vui mừng khôn xiết, liên tục nói: “Đủ rồi, đủ rồi, chỉ là không biết ngươi bán bao nhiêu tiền một quả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT