Tiết Linh bị Phó Nhạc Dương chọc cười, chảy cả nước mũi bong bóng.
“Bụp” một tiếng vỡ tan.
Mặt cô đỏ từ đầu đến chân, giống như con tôm luộc chín.
Trời ơi, sao lại mất mặt như vậy.
Cô vẫn còn chút sĩ diện, vội vàng xoay người, từ trong không gian lấy ra một gói khăn giấy, lau mặt thật sạch.
Sau khi lau khô xong, cô quay trở lại.
Phó Nhạc Dương quay lưng về phía này, vai rung lên từng hồi, Thương Hoằng Uyên thì mỉm cười nhìn cô không nói lời nào.
Tiết Linh thẹn quá hóa giận, đá Phó Nhạc Dương một chân.
“Cười cái gì mà cười.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT