Trình Dĩ An hồi môn, người vui mừng nhất chính là lão phu nhân.
“Mẫu thân là vui đến không khép nổi miệng rồi.”
Một phụ nhân dáng người cao gầy, da dẻ đầy đặn mỉm cười dâng trà cho lão phu nhân.
Tam phu nhân xuống bếp trông nom bữa trưa, ở đây hầu hạ là Nhị phu nhân Miêu thị – kế mẫu của Trình Dĩ An.
Lão phu nhân năm nay đã năm mươi lăm, sớm nên là lúc an hưởng tuổi già, nhưng vì lão thái gia mất sớm, mấy người con trai lại chẳng ra gì, một tay bà quán xuyến cả nhà, trên mặt sớm hằn đầy nếp nhăn. Hôm nay hiếm hoi nở được nụ cười, nắm lấy tay Trình Dĩ An không chịu buông.
“Rõ ràng mới gả đi có hai ngày, ta lại cảm thấy như đã xa cách lâu lắm rồi.”
Khi Trình Dĩ An chào đời, lão thái gia đã qua đời, lão phu nhân cô độc một mình. Sau khi Hạ thị buông tay rời cõi trần, bà ôm Trình Dĩ An về nuôi trong phòng mình. Mười bảy năm qua, hai bà cháu nương tựa vào nhau, chẳng thể rời xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play