Tiêu phủ.
Tiêu Vân đầu đầy mồ hôi, cùng mẹ lao ra khỏi phòng, chạy trốn khỏi cái sân nhỏ này như bị ai đuổi bắt.
Còn Tịch Xuân Vũ và Lâm Tiểu Nhã thì bị mẹ của Tiêu Vân giữ lại, đang ở đó hỏi han, thậm chí đến cả ngày sinh tháng đẻ cũng nghe ngóng rõ ràng, rõ ràng là đã xem các nàng như con dâu tương lai rồi.
"Thằng nhóc thối, mẹ ngươi đâu phải cọp cái, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì?" Tiêu Hằng từ phía sau đuổi theo, mặt mày đầy vẻ uy nghiêm chỉ vào Tiêu Vân, một hồi quở trách.
Tiêu Vân bĩu môi nói: "Nhà ta tấm ván giặt đồ bị ngài quỳ nát bao nhiêu rồi? Ngài trong lòng không có chút ý thức gì sao?"
"Suỵt!" Tiêu Hằng trừng mắt liếc Tiêu Vân, lập tức nhìn quanh bốn phía, phát hiện Triệu Vô Cực đang ở đằng xa ngẩng đầu nhìn trời, không khỏi hạ giọng nói: "Chuyện xấu trong nhà không thể để lộ ra ngoài, trước mặt người ngoài, ít nhiều cũng chừa cho cha chút mặt mũi."
Tiêu Vân rất muốn nói, với thực lực của Triệu Vô Cực, giọng của ngài dù nhỏ đến đâu, người ta cũng có thể nghe thấy.
"Được rồi, ngài mau tranh thủ thời gian dẫn ta đi xem khu mỏ quặng đi, rốt cuộc là bảo bối gì mà gây họa cho cả gia tộc như vậy." Tiêu Vân lập tức đổi chủ đề.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play