“Mười vạn năm trước, nàng ấy đã cứu bổn tọa một mạng, ở nhân giới nàng ấy lại làm thê tử với bổn tọa mấy chục năm, như vậy vẫn chưa đủ tư cách làm tiểu điện chủ của Thiên Thần điện sao?”
Tôn thượng à, nếu người không có việc gì thì quay về Thiên giới đi, chuyện báo ân cứ để chúng ta làm thay người.
Nếu có một ngày Dược Thần thức tỉnh, biết người ăn cháo đá bát, báo ân sai người, lại còn bỏ rơi nàng ấy, nàng ấy không hận người thấu xương mới lạ.
Bây giờ người còn muốn thu nàng ấy làm đồ đệ để báo đáp ân cứu mạng năm xưa, nhỡ nàng ấy phát hiện ra người chính là kẻ bạc tình bạc nghĩa, bỏ rơi nàng ấy năm xưa, nàng ấy nhất định sẽ giết người đấy!
Nhận nhầm ân nhân, vong ân bội nghĩa, ở nhân gian ngủ với ân nhân mấy chục năm, sau khi thần hồn trở về lại bỏ rơi nàng ấy, còn truy sát nàng ấy ba năm ở Minh giới, đây không phải là kẻ vô liêm sỉ sao?
Ly Chương thầm oán trách trong lòng, há miệng muốn nói gì đó, nhưng lại sợ tôn thượng một chưởng đánh chết hắn ta.
Ly Mặc thấy hảo huynh đệ muốn nói lại thôi, liền nhỏ giọng nhắc nhở: “Chủ thượng, chúng ta có thể tặng cho nàng ấy một đống thiên tài địa bảo, chuyện thu nàng ấy làm đồ đệ thì thôi đi? Dù sao bây giờ nàng ấy cũng mới ba tuổi, cho dù nàng ấy thật sự là Dược Thần chuyển thế, tu luyện thành tiên ít nhất cũng phải mất hơn nghìn năm, thành thần ít nhất cũng phải vạn năm, chúng ta không thể ở lại Tu Tiên giới lâu như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play