Tử Phù vẫn luôn cho rằng đại ca đã đủ phúc hắc rồi, không ngờ tam ca, một công tử nho nhã, nụ cười không chạm đến đáy mắt này mới là đại gian xảo.
“Muội muội, muội ngàn vạn lần đừng bị khuôn mặt tuấn tú của nhị ca và tam ca lừa gạt, bọn họ thật sự không phải người tốt đâu!”
Nam Cung Ly thấy muội muội giãn mày, cũng không giả vờ nữa, trực tiếp bóc phốt hai vị ca ca của mình.
Tiểu Tử Phù vung tay nhỏ mũm mĩm của mình, “Thôi được rồi, đừng tranh nữa, các ca ca về hết đi!”
Chơi cả buổi chiều rồi, trời cũng không còn sớm nữa, nàng muốn vào không gian ăn một bữa no nê rồi ngủ một giấc thật ngon.
Nam Cung Ngạn và Nam Cung Trạch liếc nhìn nhau, muội muội đây là muốn đuổi bọn họ đi sao?
Nam Cung Ngạn ngồi xổm xuống, dỗ dành: “Muội muội, trúc trên Thanh Trúc phong còn cao và đẹp hơn trúc trên Tử Trúc phong nhiều, muội muốn chuyển đến ở cùng với nhị ca không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play