Tử Phù không ngờ đại ca lại có thể nhanh nhạy như vậy, nói cũng phải, huynh ấy thật sự rất phúc hắc.
“Mẫu thân, người xem muội muội thật sự cười rồi kìa. Muội muội, nhị ca cũng hái rất nhiều linh nhũ quả, muội cũng cười với nhị ca một cái đi.”
Chỉ nói mà không làm, các huynh mau lấy linh nhũ quả ra cho muội ăn đi chứ?
Tử Phù trợn trắng mắt nhìn Nam Cung Ngạn, Nam Cung Cẩn càng thêm đắc ý, “Được rồi, chuyện bắt chuộc không cần nữa, sau này muội muội sẽ theo ta sinh sống.”
Nam Cung Ngạn hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì? Chỉ vì huynh là lão đại nên chúng ta đều phải nghe lời huynh sao?”
“Muội muội vừa mới trợn trắng mắt với đệ, chẳng lẽ đệ không nhìn thấy sao?”
“Muội muội còn nhỏ như vậy, làm sao có thể trợn trắng mắt được, đó là hành động vô thức của trẻ con, huynh không biết sao?”
Lê Uyển Thư thấy các con trai tranh giành nhau, đầu bà đau như búa bổ, “Được rồi, các con mau lấy linh nhũ quả ra, xem Phù nhi có ăn hay không, nếu con bé thích ăn, trước khi tròn một tuổi cứ cho con bé ăn linh nhũ quả. Phù nhi trước mắt ta vẫn sẽ tự mình chăm sóc, đợi con bé qua một tuổi, các con hay đến giúp ta.”
“Mẫu thân, người có thể cho con bế muội muội một chút không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play