Lai Bảo nói bọn họ sẽ đau như vậy mấy ngày, sao không đánh chết bọn họ cho rồi, ít nhất bọn họ cũng không cảm thấy đau đớn dai dẳng như thế.
Lai Bảo thấy Nam Cung Vũ khò khè trong cổ họng, mắt đảo liên tục, bèn hỏi: “Ngũ công tử, chẳng lẽ huynh muốn ta đánh ngất huynh? Đừng mơ tưởng nữa, nếu đánh ngất huynh, viên đan này coi như uổng phí, hơn nữa sau này huynh có thể sẽ trở thành một phế nhân tàn tật. Đừng nghĩ nhiều nữa, tâm tĩnh tự nhiên mát, tâm không tĩnh thì toi mạng, chịu đựng qua được thì huynh lời to rồi đấy.”
Nam Cung Vũ thầm mắng: “Ngươi mới toi mạng, cả nhà ngươi mới toi mạng, có bản lĩnh thì mau che chắn ngũ cảm của chúng ta đi! A ~ thật là sống không bằng chết! Lần sau ta sẽ không bao giờ uống Thoát Thai Hoán Cốt đan nữa.”
Nam Cung Tử Phù dùng thần thức dò xét không gian, thấy bốn ca ca đều nằm trên bãi cỏ, liền dùng ý niệm giao tiếp với Lai Bảo: “Lai Bảo, sao ngươi không sắp xếp giường cho bọn họ?”
“Nằm trên đất tiện mà, tiện để bọn họ lăn lộn khi đau đớn, hơn nữa chủ nhân không thấy như vậy rất gần gũi với đất trời sao?”
“Lai Bảo, bọn họ uống đan dược xong, toàn thân xương cốt đều vỡ vụn, kinh mạch đứt đoạn, ngươi thấy bọn họ còn sức để lăn lộn sao?”
Nhìn vẻ mặt đau đớn đến mức méo mó của các ca ca, Nam Cung Tử Phù không nỡ nhìn thẳng, nàng nói với Lai Bảo: “Ngươi giúp ta trông chừng bọn họ thật tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play