Tại sao nàng không mơ thấy Đế Vô Nhai chứ, nếu mơ thấy hắn, nàng sẽ dùng Khốn Tiên Thằng trói hắn lại, rồi dùng Tử Nguyệt kiếm chém tên bất lương chết tiệt đó, chém thành từng mảnh.
Tử Phù nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc kiếp trước, rồi lại nhớ đến ánh mắt lạnh lùng của Cố Yến An lúc nàng ra đi, lòng cảm thấy chua xót.
Đặc biệt là trước khi nhảy xuống Luân Hồi đài, vẻ mặt hận không thể xé xác nàng của Đế Vô Nhai, thật sự đã làm nàng tổn thương.
Thấy chủ nhân mắt đỏ hoe, Lai Bảo an ủi: “Chủ nhân, cô lại nghĩ đến tên khốn đó sao? Cô bây giờ vẫn còn là một đứa trẻ, đừng nghĩ đến chuyện của người lớn nữa.”
Tử Phù chuyển chủ đề: “Lai Bảo, ta đã ngủ mấy ngày rồi?”
“Cô đã ngủ ba ngày rồi đấy!”
“Ngủ lâu như vậy, thảo nào ta thấy đói quá. Đột nhiên lại thèm đồ ăn ở Trái Đất. Lai Bảo, ngươi đi hái chút linh quả, lấy mấy quả trứng Cục Tác thú, chúng ta làm bánh gato hoa quả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play