“Nhưng ta đã nuôi Đào Đóa Đóa ba năm rồi, nó ăn của chúng ta, mặc của chúng ta, bất kể nó có phải là tiểu yêu tinh hay không, nó cũng phải báo đáp ân dưỡng dục của chúng ta mới có thể rời đi.”
Đào Đóa Đóa vừa nghe bà Lưu nói vậy, đôi mắt sáng như sao lập tức tối sầm lại.
“Đại ca ca, ta đi theo huynh, huynh có thể cho bà ấy một trăm lượng bạc không? Sau này ta lớn lên nhất định sẽ kiếm tiền trả lại cho huynh.”
Nam Cung Ngạn không có bạc, nhưng trong không gian giới chỉ có rất nhiều linh thạch, thôi vậy, cho bà ta một củ nhân sâm trăm năm đi, đây là thứ không đáng giá nhất trên người hắn ta.
Nam Cung Ngạn gật đầu, lấy một cái hộp gỗ từ trong không gian giới chỉ ra, ném cho Vương Thúy Nga, bà ta tham lam hỏi: “Bên trong là gì vậy, nếu không đáng tiền thì ta không đồng ý đâu.”
“Nhân sâm trăm năm, được rồi, Đào Đóa Đóa, chúng ta đi thôi!”
Vương Thúy Nga ngây ngốc nhìn củ nhân sâm trăm năm trong hộp gỗ, bà ta thật sự đã phát tài nhờ Đào Đóa Đóa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT