Nam Cung Vũ vừa nghe tên râu quai nón mắng muội muội là tiểu nha đầu chết tiệt, liền thôi động thổ linh lực, dùng cát xây tường, trực tiếp chôn sống hắn ta.
Tử Phù đứng dậy khỏi người Kim Yến, phủi tay, “Hay lắm ngũ ca, miệng lưỡi độc địa thì nên bị chôn sống.”
Đôi mắt sắc bén của Tiêu Cảnh u ám khó hiểu, hai người này lá gan không nhỏ, vậy mà dám bắt nạt người trên địa bàn của hắn ta.
Nam Cung Vũ thấy thành chủ không phục, liền thi triển uy áp Kim Đan sơ kỳ, lạnh lùng nói: “Thành chủ đại nhân có ý kiến gì với muội muội ta sao?”
Tiêu Cảnh là Trúc Cơ đại viên mãn, thấy tu vi của Nam Cung Vũ còn cao hơn mình, lập tức thay đổi sắc mặt, cười nịnh nọt, “Đều là hiểu lầm, vị công tử này xin mời vào thành, chúng ta sẽ giữ lại phòng tốt nhất cho ngài.”
Nam Cung Vũ cũng lười so đo với bọn họ, bế tiểu Tử Phù lên, đi theo Tiêu Cảnh vào thành.
“Xin hỏi quý danh công tử, ngài đến sa mạc Xích Luyện lịch lãm hay là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play