Ta là một con thỏ tinh ở trên núi. Vì muốn báo ân nên đã đóng giả làm biểu tỷ(*) của một đứa trẻ.
(*) Biểu tỷ: Chị họ (con nhà anh, em, hoặc chị của mẹ mình)
Chúng ta đã sống nương tựa vào nhau nhiều năm.
Bẩm sinh hắn là một người hay khóc, tính cách yếu đuối. Sau khi đỗ tiến sĩ, hắn cứ nhất quyết đòi cưới ta.
Ta không chịu thì hắn quỳ gối, đỏ hoe mắt van xin.
“A tỷ ơi, a tỷ thương ta với! Rời xa tỷ ta không thể sống nổi!”
Sau khi thành hôn, có lần ta vô tình nghe thấy hắn nói chuyện với một nha dịch: “Suy cho cùng thì phụ nữ vẫn dễ mềm lòng. Nếu nàng không thích ngươi thì ngươi hãy khiến nàng thương xót mình. Nếu đã thích một người thì dù c.hết cũng phải có được nàng.”
Lúc ấy, vị huyện lệnh khôi ngô tuấn tú của huyện Thanh Trì đang thảnh thơi cho cá ăn. Chàng hơi nhếch môi rồi cười khẽ, dáng vẻ trông thật dịu dàng và lương thiện.