Chân của Lâm Hành hồi phục rất nhanh, đến giữa tháng Sáu thì đã tháo bỏ hoàn toàn lớp thạch cao, việc đi lại không còn bị hạn chế như trước nữa, chỉ có điều kèm theo đó là đủ loại canh bổ dưỡng.
Những món như canh đậu hũ tôm, canh xương, canh sườn heo thì Lâm Hành vẫn có thể chấp nhận được. Nhưng lại còn có những món như canh xương hầm long nhãn, xương rồng hầm chim cút, thậm chí cả thịt gân hầm nấm tuyết. Sự kết hợp ngọt và mặn lẫn lộn khiến Lâm Hành chỉ cần nhìn thấy hộp cơm là đã biến sắc.
“Hôm nay là món gì vậy?” Lâm Hành ngồi trên giường, nhìn thấy Tông Khuyết mang canh bước vào, cậu vô thức ngả người ra sau.
“Canh sườn hầm hạt dẻ và rong biển.” Tông Khuyết đặt hộp thức ăn lên bàn, mở ra và nhìn các nguyên liệu trong đó nói.
“Mỗi ngày tôi uống canh mà cảm giác như đang mở túi mù vậy.” Lâm Hành miễn cưỡng cười nói: “Cuộc sống luôn luôn đầy bất ngờ rồi, có thể không uống không?”
Câu cuối cùng là quan trọng nhất.
“Không được.” Tông Khuyết múc một bát canh đầy đủ các nguyên liệu và đưa đến cho cậu: “Món canh này có tác dụng làm ấm rất tốt cho cơ thể.”
Lâm Hành hít một hơi thật sâu rồi nhận lấy bát canh, nhìn vào các nguyên liệu bên trong, chuẩn bị tâm lý rất lâu nhưng vẫn không thể đưa nó vào miệng. Cậu ngẩng đầu nhìn người đang cầm bát canh uống một cách bình thản, không hề thay đổi sắc mặt hỏi: “Cậu không thấy khó uống à?”
Người này cứ như không có vị giác vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT