Ánh mắt Lâm Hành hơi dao động, vừa có chút tủi thân lại vừa có chút vui mừng: “Lúc đó cậu nói cậu không cần tình yêu, sau này cậu sẽ không yêu ai khác ư?”
“Không.” Tông Khuyết nói.
“Tại sao?” Lâm Hành khó hiểu mà hỏi.
Rõ ràng là người đặc biệt, rõ ràng đối xử với cậu tốt như vậy, tại sao lại nói không phải là tình yêu?
Tông Khuyết trầm ngâm nói: “Tôi sẽ không có cảm giác như vậy đối với người khác.”
Sự chiếm hữu trong tình yêu mà mọi người nói đến, là ‘chỉ có thể là anh ấy thôi’, là không muốn xa rời, là sự giao thoa giữa đau lòng và ngọt ngào, nhưng hắn lại không có, giống như trong trái tim mình thiếu mất thứ gì đó để cảm nhận được tình cảm đó, điều này chắc chắn sẽ khiến người khác thất vọng.
Lâm Hành ngẩn người, một lúc lâu sau mới nói: “Vậy lúc đó cậu nói là không tìm là sẽ mãi mãi không tìm.”
“Đúng vậy, cậu nên trở lại giường rồi.” Tông Khuyết đỡ cậu rồi nói.
“Vậy nếu tôi nói… Tôi không .” Lâm Hành không cử động, chỉ nhìn hắn rồi nhẹ nhàng nói: “Tôi không ngại việc cậu không có tình cảm đáp lại, như vậy cậu có thể ở bên tôi không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play