Nghiêm trọng hơn thế, không chỉ biết cậu là một kẻ ở nhà suốt ngày, ấn tượng đầu tiên còn là cậu co được duỗi được học tiếng chó sủa.
"Gần như vậy." Nguyên Nhạc nói.
"Bố nói mà, con trai bố đẹp trai thế mà." Bố Nguyên tay chống sau gáy dựa vào ghế xếp nói: "Bị từ chối bao giờ chưa?"
"Người đó còn chưa biết tâm tư của con." Nguyên Nhạc khẽ thở dài nói.
"Vậy con buồn rầu cái gì?" Bố Nguyên nhìn cần câu của mình nói: "Yêu đương cũng giống như câu cá, con chưa buộc lưỡi câu, chưa thả mồi, chưa quăng cần, con đã ngồi đó buồn rầu mình không câu được cá, đây không phải tự mình chuốc lấy phiền muộn sao."
Nguyên Nhạc muốn phản bác, nhưng lại thấy hình như đúng là như vậy: "Vậy nếu người đó là loại cá đặc biệt khó câu thì sao? Cả cái hồ này chỉ có một con thôi, ai cũng muốn."
"Gu nghe có vẻ không thấp." Bố Nguyên thong thả nói: "Cái hồ bé tí thế này, tháo cạn nước đi, thế nào cũng vớt được lên, trên đời này hồ cá nhiều lắm, có lẽ chỉ là con thấy tốt, đổi hồ khác chắc chắn có cá ngon hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play