Ánh trăng mờ ảo, Hande nhìn viên thuốc cuối cùng, do dự rất lâu vẫn không nuốt xuống, cơ thể ông ta lại bắt đầu khó cử động, nhưng trên đời này đã không còn thuốc hối hận để uống.
Nếu có cơ hội làm lại, một nghìn đồng vàng ít ỏi kia ông ta nguyện lòng trả cho vị bác sĩ kia không thiếu một xu.
Gió bên ngoài thổi có chút mạnh, cát bụi bay táp vào cửa sổ, phát ra tiếng lách tách, ngay khi bá tước Hande lo lắng cửa sổ sẽ bị gió thổi hỏng, cánh cửa sổ đóng chặt đột nhiên bị gió đẩy ra, gió lạnh thổi vào, trực tiếp thổi tắt ngọn nến đang yên vị, thậm chí có không ít giấy tờ bay tán loạn xuống đất.
"Đám người hầu kia lại lười biếng!" Bá tước Hande bực bội mắng một tiếng. Nương theo ánh trăng, ông ta đứng dậy, muốn đi đóng cửa sổ, lại nghe thấy bên cửa sổ truyền đến tiếng chào hỏi.
"Chào, bá tước." Đó là một giọng nói vô cùng êm tai, không giống cái lạnh lẽo của ánh trăng, ngược lại mang theo sự tươi sáng của ánh mặt trời, gãi nhẹ vào lòng người, khiến bá tước Hande nhìn sang cũng khó rời mắt khỏi người kia.
Đó là một thiếu niên cực kỳ xinh đẹp, mái tóc ngắn màu vàng hơi xoăn vì được ánh trăng bao phủ mà giống như sắc bạc chảy xuôi theo ánh trăng, đôi mắt màu khói xám vì ý cười mà khẽ cong, trong đó lại có màu xanh khó giấu.
Y chống tay lên bệ cửa sổ, dù chỉ lộ ra nửa thân trên thì cũng có thể thấy được vóc dáng cao ráo của y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT