Nước Lâm giàu có, mấy năm nay Lâm vương ra sức phát triển nông nghiệp và trồng dâu nuôi tằm, chú trọng nghỉ ngơi dưỡng sức, không chỉ bá tánh an cư lạc nghiệp, quốc khố cũng sung túc, chỉ là dù an nhàn, việc luyện binh của nước Lâm chưa bao giờ ngừng lại.
Năm xưa hai nước Ninh Lâm phân chia nước Bá cũ, biên giới hai nước liền kề, nhưng chế độ khác nhau, chiến tranh không ngừng, trước khi thiên hạ thống nhất, không ít học sĩ đoán chắc giữa hai nước ắt có một trận chiến.
Dân biên giới nước Bá cũ không ngừng trốn sang nước Lâm, nước Lâm lấy lý do điều tra lai lịch dân tị nạn, không ngừng điều động binh mã, bày binh bố trận ở biên giới hai nước.
Nước Ninh kịp thời hành động, cũng điều động binh tướng, song phương giằng co, đại chiến sắp bùng nổ.
"Ngươi thật sự phải đi ư?" Phụng Việt đứng ở cửa cung, nhìn người đàn ông mặc chiến bào, hỏi.
Vội vã mấy năm, vẻ non nớt trên gương mặt người này năm xưa đã phai nhạt, càng thêm tuấn mỹ trầm ổn, nhưng tính tình hắn chưa bao giờ thay đổi, vẫn luôn là người khiến y cảm thấy an tâm.
Dù từng là nô lệ, nhưng so với những kẻ gọi là quý tộc cũng không thua kém mảy may, hơn nữa kiến thức và suy nghĩ còn hơn xa y, dù ấn dấu nô lệ không còn che giấu, trên dưới nước Lâm không ai dám khinh thường Trường Tương Quân nửa phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT