Bữa sáng chưa được dọn, chỉ có chút điểm tâm, Phụng Việt ăn lót dạ, nhìn những tấu chương mới trình lên cùng Tông Khuyết bàn bạc những chuyện sau khi Thịnh Vũ Quân chết.
Trong điện đặt băng, người hầu ra vào cũng không còn cúi đầu thấp như trước.
"Đúng rồi, chuyện hôm nay ngươi xông vào điện, tuy ta không để ý, nhưng nhất định sẽ bị người ta nắm lấy làm to chuyện, ngươi phải chuẩn bị tinh thần." Phụng Việt khẽ nói.
"Kẻ làm to chuyện đều là kẻ có dấu vết để lần theo." Tông Khuyết nói.
"Đúng vậy." Ánh mắt Phụng Việt sâu hơn, "Thịnh Vũ Quân đã chết, quả nhân cũng phải dọn dẹp một số người cho tốt."
Đã động binh đao thì phải nhanh chóng nhổ cỏ tận gốc.
Tông Khuyết nhìn đôi mắt hơi trầm tư của quân vương trước mặt, nhìn về phía tấu chương. Tính khí của Phụng Việt trong số các quân vương đã là tốt lắm rồi, công tử như ngọc, có lòng nhân từ, nhưng người rộng lượng đến đâu cũng không thể để người khác hết lần này đến lần khác giẫm lên điểm giới hạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT