Tin tức công tử Việt bệnh nặng qua đời nhanh chóng lan truyền khắp sáu nước, Lâm vương nghe tin đau buồn ngất xỉu, vương hậu càng không gượng dậy nổi.Trong cung Nhược phi có một khoảnh khắc im lặng, người đàn bà ngồi sau bức rèm vẫn có chút không thể tin được: "Bệnh nặng qua đời?"
"Vâng, đại vương đã hạ lệnh vận chuyển thi thể về rồi, khoảng hai ba ngày nữa sẽ đến Tùng Đô." Thái giám ngước mắt nhìn bà ta nói, "Chủ tử, đây là việc đại hỉ."
"Người vận chuyển chắc chắn sẽ kiểm tra, hẳn đã xác nhận rồi." Nhược phi suy nghĩ, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhõm vui sướng, "Bệnh nặng mà chết, chết tốt lắm, cũng coi như bớt cho bản cung không ít phiền phức, nếu chết sớm hơn chút nữa, bản cung cũng không cần tốn nhiều công sức như vậy."
"Đúng vậy, nhưng công tử Việt lần này bệnh nặng là do đường dài bôn ba, lo lắng sợ hãi, suy nghĩ quá độ mà ra." Thái giám kia cười nói, "Trên đường lại bị truy sát, vương hậu trong cung còn bị giam lỏng, đương nhiên là y sống không tốt, bệnh tật quấn thân, chết là điều tất yếu."
"Ừm..." Nhược phi đứng dậy thở dài một hơi cười nói, "Như vậy ngôi vị của Huy nhi sẽ không còn dị nghị nữa, bản cung cũng có thể rảnh tay xử lý mấy vị công tử khác, à phải rồi, bên vương hậu thế nào rồi?"
"Nghe nói đã ngất xỉu mấy lần, căn bản không gượng dậy nổi." Thái giám cười nói, "Không cần chủ tử ra tay, e là cũng không sống được bao lâu nữa."
"Ừm, mấy ngày nay thật là thư thái." Nhược phi cười rộ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT