“Muốn luyện kiếm, trước tiên phải có kiếm.” Liễu Bất Chiết quấn da sói ngồi dưới hiên, vuốt râu nói: “Kiếm của ta là hàng nhất đẳng…”
“Cái này dùng được không?” Tông Khuyết lấy một thanh kiếm ra đặt trước mặt gã.
Liễu Bất Chiết nhận lấy, rút kiếm ra, nhìn lưỡi kiếm sáng bóng soi rõ mặt người thì hỏi: “Kiếm này của con từ đâu mà có?”
“Ta tự rèn.” Tông Khuyết hỏi lại: “Dùng được không?”
Liễu Bất Chiết tra kiếm vào vỏ, ôm vào lòng nói: “Đồ nhi, con đã nhập môn, thanh kiếm của sư phụ tặng con làm quà ra mắt. Thanh kiếm này coi như lễ bái sư, vi sư đành vui lòng nhận lấy… Nhầm rồi, nhầm rồi, đừng ném đi! Vi sư chỉ đùa thôi mà!”
Tông Khuyết rút kiếm ra khỏi ngực gã. Liễu Bất Chiết vừa chỉnh lại áo vừa thở dài: “Mã thị kia vọng xưng là rèn kiếm đệ nhất thiên hạ, tiểu công tử, ngươi có muốn học kiếm cùng hắn không?”
Ánh mắt gã chuyển sang công tử Việt, cười hề hề hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT