Ánh mặt trời xuyên qua khe hở giữa những bức màn, nghịch ngợm nhảy múa trên sàn nhà trơn bóng.
Chăn màu lam nhạt trên giường phồng thành hình người, bỗng nhiên giật giật, ngừng vài giây, lại giật giật.
Cánh tay Thiệu Hiển chống bên người Phó Bách Châu, mặt áy náy cười nói: “Ngại quá, lại đè nặng cậu rồi.”
Lúc cậu tỉnh lại liền phát hiện mình đang gối đầu lên người Phó Bách Châu, thật sự có chút xấu hổ.
Rõ ràng giường lớn như vậy, rõ ràng lúc cậu ngủ một mình, tối nằm ở đâu thì sáng ra vẫn còn nguyên ở đó.
Sao lúc ngủ chung với Phó Bách Châu, dáng ngủ lại xấu như vậy chứ.
Phó Bách Châu dịu dàng trả lời: “Không sao đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT