Gió nhẹ thổi qua mấy tán cây, vang lên xào xạc, Thiệu Hiển cảm thấy như mình đã xuất hiện ảo giác.
“Thư gì cơ?” Cậu cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình có chút chấn động.
Hách Lộ nhướng mi, “Cậu không thấy hả? Mình đặt ngay ngăn ngoài cùng mà.”
“A ha ha,” Thiệu Hiển cười gượng hai tiếng, “Bình thường mình không sử dụng ngăn đó nên không biết, xin lỗi nha.”
Có cái gì không thể gặp mặt mà nói sao? Viết thư làm gì!
Cậu chắc chắn thư Hách Lộ viết tuyệt đối không phải là thư tình.
Trần Bách Châu một bên tính đáp án một bên vểnh tai nghe. Không thể phủ nhận, lúc nghe Hách Lộ nhắc đến lá thư kia, trong nháy mắt, bài thi trước mặt như nhòe hết đi vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play