Rời khỏi Đoạn gia, Đoạn Diễm hờ hững chặn một chiếc taxi bên ngoài biệt thự. Anh buột miệng đọc địa chỉ nhà bà ngoại, nhưng khi xe chạy được nửa đường, hình ảnh phản chiếu trên cửa kính khiến anh khựng lại. Vẻ mặt này, giờ này trở về, bà ngoại hẳn sẽ hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Thế là anh đổi ý, bảo tài xế rẽ về hướng trường học. Dù sao, vẫn cũng còn chổcho anh tá túc qua đêm.
Anh không muốn nhắc lại những chuyện vừa rồi với bà ngoại.
Thế hệ của bà, dù tư tưởng có thoáng đến đâu, vẫn luôn có những lý lẽ riêng để bao biện cho hạnh phúc. Dù anh và Đoạn Hoành Văn đã biếng nhác chuyện qua lại suốt hai ba năm, bà vẫn âm thầm hy vọng một ngày họ có thể hòa giải.
Đoạn Hoành Văn có lẽ không sai. Vợ mất tái hôn, đó là lẽ thường tình. Chỉ là anh cố chấp không thể chấp nhận, cũng chẳng nghĩ ra cách khéo léo để xoay chuyển tình thế, mà lại thừa hưởng cái tính khí cứng đầu của ông, chỉ biết đối đầu chứ không biết mềm mỏng.
Chỉ là sao anh lại chưa từng mơ tưởng đến một ngày hòa giải với Đoạn Hoành Văn?
Năm lớp chín anh rời khỏi nhà là vì không thể chấp nhận sự đổi thay tàn nhẫn của tình cảm, không thể chấp nhận người cha từng yêu thương tin tưởng anh lại trở nên hoàn toàn khác biệt, không thể chấp nhận Đoạn Hoành Văn không biết vì sao lại chẳng còn phân biệt đúng sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT