Tâm trạng phân vân của cô hoàn toàn lắng lại vào ngày hội thao.
Hai tuần trước hội thao cuối tháng, Chu Ý mỗi sáng đều thấy anh ở trạm xe buýt, thậm chí ngẫu nhiên đi ăn ngoài cô cũng bắt gặp anh.
Anh đôi khi chọn quán nhỏ, nhưng thường xuyên hơn là ghé vào các tiệm cơm.
Có lần cô và Trần Giai Kỳ xếp hàng mua hamburger, rõ ràng cả hai đều thấy anh bước vào quán cơm chiên, nhưng chỉ chớp mắt sau đã thấy anh đứng xếp hàng ngay sau họ. Cô cảm nhận được bóng dáng anh bao phủ lấy mình, gần đến vậy, tim cô vẫn không khỏi đập nhanh hơn.
Nhưng trên đường trở về, họ đi sau lưng anh và bạn bè, nghe thấy bạn anh nói: “Sao cậu lại mua cay cho Gia Gia? Em ấy không ăn được cay.”
Anh đáp: “Không còn cái khác, chỉ có món này, chẳng phải em ấy nhắc mấy ngày rồi sao? Mua được đã tốt, có khi đến muộn chẳng còn gì đâu.”
Chu Ý khó diễn tả được cảm xúc lúc đó, chỉ cảm thấy ánh mặt trời chói chang khiến cô không mở nổi mắt. Sau đó, họ lại nói chuyện gì đó, cô cố ý không nghe nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT