Nhà ăn của học viện quốc tế đúng là một thế giới khác – chẳng giống gì căn tin học sinh trong tưởng tượng của Hi Hoa. Những dãy bàn dài được phủ khăn trắng muốt, ánh đèn chùm pha lê lấp lánh như trong phim cổ điển, tiếng dao nĩa chạm nhẹ lên gốm sứ nghe thanh thoát đến mức khiến cậu bé mười tuổi phải… rón rén bước chân.
Hi Hoa nhìn quanh như lạc vào cung điện Versailles thu nhỏ, mắt sáng lấp lánh:
“Chỗ này đẹp quá trời… Cái muỗng thôi soi còn sáng hơn cả cái gương phòng tắm…”
Đảo mắt qua tháp bánh ngọt, cậu đã thấy một chiếc bàn dài phía cuối đang có người ngồi. Một người là Thượng Quan Minh Triết – dáng ngồi thẳng lưng, gương mặt lạnh nhạt như tượng đá tạc, tay cắt thịt bằng bộ dao bạc sắc bén, không tiếng động như một hồn ma cao quý. Người còn lại là Thượng Quan Hạo Hiên – nửa người dựa vào thành ghế, tóc xõa nhẹ, tay chống cằm, ánh mắt hờ hững đảo qua đám người xung quanh như không thèm để ai vào mắt.
Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, Hi Hoa khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT