Cố Dư Phong trông không vui vẻ lắm, nhưng anh cũng không mấy để tâm, anh trước nay là một người đàn ông đặt cảm thụ của mình lên hàng đầu, Cố Dư Phong vui hay không không quan trọng như vậy, chính anh vui vẻ là được.
Cố Dư Phong nếu đã đồng ý, anh liền gửi một tin nhắn cho trợ lý Trương, dặn dò anh ta làm tốt chuyện này.
Sau đó anh liền đề nghị đi bờ biển chơi một vòng, lần này Cố Dư Phong đáp ứng rất sảng khoái.
Mặc dù chính quyền địa phương liên tục tuyên bố, bãi biển thuộc về công chúng, không phải là độc quyền của một khách sạn nào đó, nhưng thiết kế tinh xảo của khách sạn, luôn sẽ bao gồm bãi biển có phong cảnh đẹp nhất, thích hợp nhất để vui chơi vào sân sau nhà mình.
Từ biệt thự đến bãi biển đi bộ không quá 200 mét, nhưng nhân viên khách sạn đã sớm sắp xếp xe đưa đón, anh và Cố Dư Phong khoác áo choàng tắm lên xe, chưa đến hai phút lại xuống xe.
Trên bãi biển người không nhiều lắm, phía khách sạn đã bố trí cho họ ghế nằm chuyên dụng cho hai người và quầy đồ uống ướp lạnh.
Anh trực tiếp nằm trên ghế nằm, vừa mở ô vừa nói với Cố Dư Phong: “Cậu có thể đi bờ biển chơi một chút, hoặc là trực tiếp đi trải nghiệm một vài hạng mục vui chơi bờ biển.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT