Ngày hôm sau cũng là một ngày sương mù thường thấy.
Lúc anh tỉnh dậy, cậu đang tự bôi thuốc lên chân mình.
Chân Cố Dư Phong vừa trắng lại vừa thẳng, anh nhìn một lát, rồi đưa tay lên nhéo nhẹ, hỏi: “Có cảm giác không?”
“Lại không phải bị liệt, đương nhiên là có cảm giác.” Cố Dư Phong không hề né tránh, ngược lại còn đưa tay lên, nhéo mu bàn tay anh, rất bình tĩnh nói: “Đây gọi là có qua có lại.”
“Hơi đau.” Thực ra cũng không đau đến thế, nhưng anh muốn nói vậy, nên cứ nói vậy thôi.
Tay Cố Dư Phong dừng lại một chút, rất nhanh liền buông mu bàn tay anh ra, dùng lòng bàn tay mềm mại ấn nhẹ rồi xoa xoa, thấp giọng nói: “Xin lỗi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT