Ban đầu, Diệp Vấn Tân không có cảm giác gì quá lớn lao, nhưng khi chiếc xe cứ lăn bánh về phía trước, khoảng cách về nhà ngày một gần, anh cũng không kiểm soát được mà càng lúc càng thường xuyên nghĩ đến Cố Dư Phong.
Đầu tiên anh nghĩ đến chính là đám cưới giữa họ, xa hoa lộng lẫy, người đẹp như ngọc. Anh luôn không thể xác định được mình đã thích Cố Dư Phong từ khi nào, nhưng khi nhìn lại, anh nhớ ra trong hôn lễ hôm đó, anh đã thường xuyên ngắm nhìn gương mặt Cố Dư Phong đến ngẩn người trong giây lát, trái tim trong lồng ngực anh đập thình thịch – đó chính là cảm giác rung động.
Yêu một người là điều không thể che giấu, cũng rất khó để tự lừa mình dối người quá lâu.
Anh lại nghĩ đến cảnh tượng mình bắt gặp ở bệnh viện. Khi đó anh thậm chí đã đẩy cửa ra rồi, anh hoàn toàn có thể tùy ý nổi điên, có thể khiến Cố Dư Phong trở nên thảm hại khốn đốn, đau khổ hơn cả anh. Anh không biết tại sao mình lại chọn lùi một bước, tại sao lại chọn xoay người rời đi.
Lúc ấy anh cho rằng đó là vì thể diện và phong độ, mãi đến giờ phút này, anh mới muộn màng nhận ra, đó là vì yêu. Bởi vì anh yêu Cố Dư Phong, nên anh nguyện ý vì cậu mà nhẫn nhịn, nên anh theo bản năng không muốn làm tổn thương cậu quá sâu.
Anh nghĩ đến phòng đọc sách sáng sủa, nhà hát opera hoa lệ, hai chiếc máy chạy bộ song song, ngọn đèn đêm khuya ấy... Bọn họ đã ở bên nhau, trải qua xuân, hạ, thu, đông, và chẳng mấy chốc, lại sắp sửa cùng nhau đi qua thêm một vòng xuân hạ thu đông nữa.
Cố Dư Phong chưa bao giờ là một người hoàn hảo. Diệp Vấn Tân có thể kể ra rất nhiều khuyết điểm ở cậu. Nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến việc anh yêu cậu. Anh yêu tất cả ưu điểm trên người cậu, cũng yêu luôn cả mọi khuyết điểm của cậu, anh yêu con người này một cách rõ ràng và minh bạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT