Diệp Vấn Tân cười nhạo ra tiếng, anh nói: “Sao tôi lại cô đơn được?”
Cố Dư Phong dùng giọng rất nhẹ rất dịu dàng nói: “Vậy là em lo lắng vô cớ, nghe này Vấn Tân, em đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi.”
Diệp Vấn Tân có một cảm giác rất vi diệu, anh hình như đang bị người đàn ông trước mắt này “vuốt lông” dỗ dành.
Anh nhìn chằm chằm đối phương hai ba giây, mới mở miệng nói: “Có đôi khi em trông không quá thông minh.”
Cố Dư Phong tính tình tốt mà cười cười, trả lời: “Anh là loại người thông minh nhất trên thế giới, so với anh, chỉ số thông minh của em đương nhiên không đủ dùng rồi.”
“… Cũng không khoa trương đến vậy đi,” nhưng Diệp Vấn Tân lại không nén được khóe miệng muốn nhếch lên, “Đói bụng đương nhiên muốn đi ăn cơm, hôm nay đi ăn món sườn cừu em rất thích.”
“Sao anh biết em thích ăn sườn cừu?” Cố Dư Phong rõ ràng có chút kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play