Lúc Diệp Vấn Tân tỉnh lại lần nữa, Cố Dư Phong vẫn còn đang ngủ, quầng thâm mắt rất rõ ràng, Diệp Vấn Tân muộn màng nhớ ra, đối phương mấy ngày nay cũng chưa ngủ được bao nhiêu, hơn nữa hôm qua còn thức trắng đêm, hiện tại liền chậm chạp không tỉnh lại được.
Diệp Vấn Tân xử lý một ít công việc từ xa, lúc gần chạng vạng, Cố Dư Phong mới cuối cùng tỉnh ngủ, động tác đầu tiên sau khi tỉnh ngủ là đi sờ điện thoại di động, Diệp Vấn Tân nghe thấy động tĩnh nhìn về phía cậu, nói: “Hiện tại là 5 giờ chiều.”
Cố Dư Phong vì thế buông tay xuống, có chút ảo não lên tiếng: “Em ngủ quên.”
“Không trách em, là tôi nhận điện thoại Bạch Linh nhắc nhở em, tắt chuông báo của em, lại bảo cô ấy giúp em phối hợp xin nghỉ với đoàn phim.”
Cố Dư Phong trầm mặc vài giây, nói câu: “Cảm ơn.”
“Yên tâm, sẽ không có người nào có ý kiến với sự sắp xếp này đâu,” Diệp Vấn Tân đại khái có thể đoán được Cố Dư Phong đang rối rắm cái gì, “Cho dù có ý kiến, bọn họ cũng không dám nói ra.”
Cố Dư Phong tiếp tục trầm mặc một lát, cậu nhẹ giọng nói: “Anh giống như đang đau lòng em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT