Ô Tinh Tinh hơi chớp mắt, ánh sáng rực rỡ ở đáy mắt lưu chuyển.
Nàng hỏi Hoàng Đế: "Vậy ngươi không thể tự mình đi xuống, để trống một vị trí ra sao?" Giọng điệu của nàng rất tự nhiên.
Hoàng Đế nghe vậy lập tức ngơ ngác.
Tùy Ly nghe vậy thì quay mặt đi, nhịn không được cười nhẹ một tiếng, vẻ lạnh lùng trên mặt lập tức hoàn toàn tan biến.
Đến cả A Tiếu cũng choáng váng.
Dù sao từ khi nhặt nam nhân hung ác này về, chưa từng thấy hắn cười một lần, mỗi ngày đều làm ra vẻ lạnh lẽo, làm cho người cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hoàng Đế nghẹn lời, một lát sau mới nặn ra tiếng: "Tiên trưởng có điều không biết, phàm trần tục thế có quy tắc của phàm trần tục thế. Xe ngựa của thiên tử, chỉ chở thiên tử đi ra ngoài."
Cho nên làm gì có đạo lý xe của Hoàng Đế để các ngươi ngồi, còn Hoàng Đế thì ngồi xe ngựa của hạ nhân chứ?
Ông ta cũng không nhắc đến chuyện mời Ô Tinh Tinh ngồi cùng với ông ta nữa, vội vàng lên tiếng: "Người đâu! Nhanh đi chuẩn bị một chiếc xe khác cho tiên trưởng! Đối đãi giống như với quả nhân!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play