Hôm qua ở trong khách sạn lăn qua lộn lại, hôm nay ở trong nhà, trong phòng cô và Triệu Vệ Quốc đã từng ở, cũng coi như quen thuộc, nhưng cũng không yên lòng, sự hốt hoảng và thấp thỏm trong lòng vô cùng rõ ràng.
Cô sốt ruột đến mức rất khó chịu, cảm giác nhớ nhung, chiếm trọn lòng ngực cô, từng bước từng bước chiếm sạch sẽ.
Thật muốn trở về Dương Thành, thật muốn dựa vào ngực Triệu Vệ Quốc ngủ, chăn đơn gối chiếc khó ngủ, cách nói này, cô cũng coi như đã lĩnh ngộ rồi.
"Anh cũng rất nhớ em." Triệu Vệ Quốc mím môi, cầm điện thoại đứng bên cạnh cửa sổ phòng ngủ, nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Trước đây về đến nhà đều có vợ, có con cái, hôm nay trong nhà chỉ có một mình anh, Hứa Đào nói nhớ anh, chẳng phải anh không phải cũng nhớ cô và con giống vậy sao.
Nhất là cô, đêm hôm qua lần đầu tiên không thể ôm người ngủ, ít nhiều anh cũng có chút khó chịu.
"Hôm trước quả thực anh cũng nghĩ, hay là dứt khoát giữ em lại bên cạnh anh là được rồi!" Triệu Vệ Quốc khẽ cười nói ra tâm tư ngày đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play