Dọc đường đi xuống, Phương Du thấy nhiều kiểu bố thí rất phong phú và đa dạng.
Có người dồn tâm sức vào phần lương thực, như cháo bí đỏ, cháo trộn thêm thịt vụn làm cho hương vị đậm đà hơn. Cũng có những thương hộ có lương tâm, không nấu cháo mà nấu cơm rồi làm thành cơm nắm phát cho dân, như vậy khi đem về, ai muốn ăn có thể tự hấp lại , cơm nắm thì vừa chắc bụng, lại bảo quản được lâu hơn cháo. Lại có người chú trọng đến vải vóc, thêm một lớp bông mỏng để tăng phần giữ ấm v.v…
“Triệu Vạn Hâm, ngươi bên này là bố thí cái gì vậy? Sao lại không thấy đồ bố thí đâu cả?”
“Đại nhân, phu tử,” học sinh kia đáp, “học trò đang đăng ký danh sách cho dân chạy nạn không nhà để về. Ở phía nam thành có một số căn nhà vô danh, quanh năm nắng mưa, mái nhà mục nát, mưa xuống thì nhỏ nước khắp nơi. Học trò dùng tiền và lương thực trong phần bố thí để thuê người sửa lại mái nhà, gia cố tường vách. Giờ tuy vẫn cũ nát, nhưng ít ra có thể che mưa chắn gió, giúp dân chạy nạn có chỗ tá túc tránh rét, đỡ phải lang thang ngoài phố.”
Triệu Vạn Hâm nghiêm túc nói tiếp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT