Lần này sau khi yết bảng, Vân Thành lại náo nhiệt một phen, pháo trúc trên phố đã vang lên từ lâu.
Phương Du nhận lời mời, đến nhà riêng của họ Triệu dự tiệc tạ sư. Hắn xưa nay vốn không quá câu nệ chuyện tiệc tùng, lại thân thiết với đám học trò này, nên yến hội cũng khá thoải mái, chỉ đơn giản kể lại chút ít kinh nghiệm thi cử, vừa ăn uống vừa nói cười vui vẻ.
“Năm nay mọi người thi cử không tệ, sang năm đến kỳ viện thí, mấy người còn chưa kịp tham gia cũng nên mau chóng chuẩn bị.” Phương Du uống chút rượu, hứng khởi càng thêm cao: “Ta xem thứ hạng lần này của các ngươi, nếu chịu khó thêm đôi chút, đề thi viện thí sang năm cũng chẳng khó.”
“Lần này vượt qua viện thí cũng chớ vội tự mãn, sang năm là thi Hương, các ngươi đã vượt được cửa đầu, thì nên rèn sắt khi còn nóng, chẳng cầu nhất cử đỗ cao, đi thử sức một phen cũng là điều tốt.”
“Chúng ta đều nghe theo tiên sinh an bài, sau này có tiên sinh truyền dạy việc học, bọn học trò trong lòng cũng an tâm hơn nhiều.”
Đặng Quyết nâng chén, chân thành nói: “Học trò nên kính phu tử một ly. Nếu không có phu tử hết lòng dạy dỗ, luôn luôn nâng đỡ chỉ đường, thì hôm nay làm sao học trò có thể có tên trên bảng vàng.”
“Hảo, các ngươi đều rất tốt, trẻ nhỏ dễ dạy.” Phương Du uống cạn một chén rượu này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play