Sau khi Thẩm Phù đã ngủ say, ba người nhà họ Thẩm liền ăn ý nhẹ nhàng tập trung trong phòng khách.
Lam Tư Tư vừa định hạ giọng nói bắt đầu hành động, quay đầu lại đã thấy hai cha con phối hợp nhịp nhàng, nhẹ nhàng mở ngăn kéo, lấy ra áo mưa và bắt đầu mặc lên người.
Lam Tư Tư ngẩn người:
Đây là cái thói quen kỳ quái gì vậy…
Bà dùng ánh mắt đầy hoang mang nhìn hai người kia. Sau đó nghe Thẩm Sơn Hải hạ giọng giải thích: “Cách này là Nhạc Nhạc dạy anh. Như vậy sẽ không bị lộ thân phận, cũng không bị dính máu.”
Thẩm Gia Nhạc tiếc nuối nói: “Tiếc là không có thêm một cái áo mưa, nếu không mẹ cũng có thể mặc.”
Lam Tư Tư im lặng, xoay người hóa về nguyên hình là một làn sương đen uốn lượn, không có hình dạng cố định, giọng nói cũng trở nên mơ hồ và hỗn tạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play