Vào khoảnh khắc Thẩm Phù nghĩ rằng mình đã thoát khỏi tình huống ngượng ngùng, Tư Vũ đột nhiên vén một sợi tóc bạc dài, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt cậu:
“Ta cũng thấy tóc bạc của mình rất đẹp, cậu có muốn sờ thử nữa không?”
Giọng điệu của thần cố gắng tỏ ra bình thản, nhưng âm cuối vẫn không nhịn được mà cao lên một chút, mang theo chút mong đợi.
Dù mới đến thế giới này chưa bao lâu, Thẩm Phù vẫn cảm thấy hành động này có chút không hợp lý. Cậu cứng người trong chốc lát, sau đó cẩn thận từ chối:
“Thôi... bỏ đi? Tay tôi vừa lỡ chạm vào bánh kem, dơ rồi.”
Nghe vậy, Tư Vũ lập tức cúi đầu, hàng mi dài cũng rủ xuống, cả người mất hết tinh thần, trông hệt như một con bướm sắp chết vào cuối thu.
Đáng ghét, tại sao trên bàn lại không có khăn ướt chứ?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play